Viết văn theo cách của người Anh
Thích ứng với văn phong học thuật Anh là một điều cần thiết nếu người viết tiếng
Anh muốn quan điểm của mình được lắng nghe. Tuy vậy, viết tiếng Anh giỏi
không phải là không có vấn đề. Nhiều người sau khi thành công trong việc tổ chức
bài viết học thuật tiếng Anh lại gặp phải vấn đề viết lách trong chính ngôn ngữ
quốc gia của họ.
Viết văn theo cách của người Anh Thích ứng với văn phong học thuật Anh là một điều cần thiết nếu người viết tiếng Anh muốn quan điểm của mình được lắng nghe. Tuy vậy, viết tiếng Anh giỏi không phải là không có vấn đề. Nhiều người sau khi thành công trong việc tổ chức bài viết học thuật tiếng Anh lại gặp phải vấn đề viết lách trong chính ngôn ngữ quốc gia của họ. Việc tổ chức ý tưởng trong một bài văn thường là một yếu điểm lớn nhất của rất nhiều sinh viên mới theo học viết tại các trường đại học và cao đẳng ở Mỹ. Phần lớn những khóa học bắt đầu – ngay cả những khóa cho người bản ngữ tiếng Anh đều tập chung chủ yếu vào tổ chức một bài luận. Đối với những người học tiếng anh như một ngôn ngữ thứ hai, làm thế nào để sắp xếp ý tưởng trong bài luận là khá khó khăn bởi sự khác biệt về văn hóa đòi hỏi các cách viết khác nhau. Robert Kaplan đã viết về những khác biệt về mặt tổ chức bài luận ở nhiều nhóm văn hóa khác nhau như sau: Cách thức tổ chức một bài viết dạng cổ điển mà người đọc tiếng Anh thường muốn thấy đó là diễn biến theo một đường thẳng bao gồm mở bài (introductions), ý chính (main ideas), câu mở đầu đoạn văn (topic sentences), những câu hỗ trợ câu mở đầu (supporting details), kết luậnHiểu một cách đơn giản nhất, một bài viết trong tiếng anh được tổ chức như sau: “bạn nói cho người đọc những gì bạn định nói cho họ, tiếp theo đó bạn trình bày cho họ, và sau đó là nói cho họ biết những gì bạn đã nói.” Mặc dù cách tổ chức bài văn của những nhóm văn hóa nói trên tất cả đều đúng, nhưng để thành công trong việc viết văn học thuật tiếng Anh, người viết nước ngoài cần phải có những thay đổi phù hợp. Tuy nhiên, việc thích ứng với những yêu cầu của người đọc tiếng anh bản xứ không hề dễ dàng chút nào cả. Một người viết Nhật Bản thường bắt đầu một bài viết bằng việc viết về một loạt những vấn đề xung quanh một đề tài trước khi đề cập đến điểm chính trong phần kết luận. Một bình luận điển hình mà người đọc bài luận của người Nhật đó là: “khi nào anh ta/cô ta mới chịu đi đến điểm chính đây?” và người Nhật trả lời: “nhưng mà tôi không muốn nói một cách trực tiếp đến vậy; bản chất của văn phong Nhật không thể trực tiếp như vậy được.” Tương tự như thế, một người viết Mexico thường bắt đầu bằng một đoạn giới thiệu ngắn và sau đó viết về một mặt của vấn đề, rồi sau đó là mặt khác, và thường với nhiều minh họa trước khi nói đến điểm chính trong phần kết luận. Người đọc có thể bình luận về người viết Mexico như sau: “Nhưng tôi không hiểu ý chính của người viết là gì cả; nó chẳng bao giờ được thể hiện rõ ra cả.” Người Mexico lại phản ứng: “Nhưng tôi muốn bạn hiểu tất cả những khả năng có thể xảy ra và bối cảnh để bạn có thể hiểu những gì tôi phải nói.” Thích ứng với văn phong học thuật Anh là một điều cần thiết nếu người viết tiếng Anh muốn quan điểm của mình được lắng nghe. Tuy vậy, viết tiếng Anh giỏi không phải là không có vấn đề. Nhiều người sau khi thành công trong việc tổ chức bài viết học thuật tiếng Anh lại gặp phải vấn đề viết lách trong chính ngôn ngữ quốc gia của họ. Chuyện kể là có một người Hàn Quốc là tiến sỹ sau 8 năm anh ta viết một bài báo học thuật bằng tiếng Hàn trong lĩnh vực chuyên môn của anh ta. Bài báo đó đã bị từ chối bởi vì nó không phải viết theo phong cách Hàn. Vì vậy, nếu một người viết có thể điều chỉnh sự kỳ vọng của một người đọc nước ngoài, một điều quan trọng mà người đó nên nhớ đó là họ sẽ lại phải điều chỉnh khi viết trong chính ngôn ngữ bản xứ của mình.
File đính kèm:
- doc5_0104.pdf