Những lỗi sai thường gặp của sinh viên chuyên ngành tiếng Trung Quốc trường đại học sư phạm Hà Nội 2 trong sử dụng bổ ngữ kết quả
Bổ ngữ kết quả là một hiện tượng ngữ pháp quan trọng và khó trong giảng dạy
tiếng Trung. Nghiên cứu tình hình sử dụng bổ ngữ kết quả của 149 sinh viên chuyên
ngành tiếng Trung Quốc, trường ĐH Sư phạm Hà Nội 2, thấy có 4 lỗi sai thường gặp là:
bỏ sót, thay thế nhầm, thêm sai, sai thứ tự; trong đó, lỗi sai xuất hiện nhiều nhất là sai
thứ tự. Nguyên nhân chính dẫn đến các lỗi sai đó là do ảnh hưởng của tiếng mẹ đẻ. Các
lỗi sai tồn tại một cách có hệ thống, có quy luật, từ trình độ sơ cấp đến cao cấp. Trên cơ
sở nhận diện, phân tích các lỗi sai trên, bài viết đề xuất một số phương án nâng cao hiệu
quả việc dạy và học bổ ngữ.
74 TRƯỜNG ĐẠI HỌC THỦ ĐÔ HÀ NỘI NHỮNG LỖI SAI THƯỜNG GẶP CỦA SINH VIÊN CHUYÊN NGÀNH TIẾNG TRUNG QUỐC TRƯỜNG ĐẠI HỌC SƯ PHẠM HÀ NỘI 2 TRONG SỬ DỤNG BỔ NGỮ KẾT QUẢ Trần Linh Chi Trường Đại học Sư phạm Hà Nội 2 Tóm tắt: Bổ ngữ kết quả là một hiện tượng ngữ pháp quan trọng và khó trong giảng dạy tiếng Trung. Nghiên cứu tình hình sử dụng bổ ngữ kết quả của 149 sinh viên chuyên ngành tiếng Trung Quốc, trường ĐH Sư phạm Hà Nội 2, thấy có 4 lỗi sai thường gặp là: bỏ sót, thay thế nhầm, thêm sai, sai thứ tự; trong đó, lỗi sai xuất hiện nhiều nhất là sai thứ tự. Nguyên nhân chính dẫn đến các lỗi sai đó là do ảnh hưởng của tiếng mẹ đẻ. Các lỗi sai tồn tại một cách có hệ thống, có quy luật, từ trình độ sơ cấp đến cao cấp. Trên cơ sở nhận diện, phân tích các lỗi sai trên, bài viết đề xuất một số phương án nâng cao hiệu quả việc dạy và học bổ ngữ. Từ khóa: Giảng dạy tiếng Hán tại Việt Nam; bổ ngữ kết quả; lỗi sai. Nhận bài ngày 01.10.2019; gửi phản biện, chỉnh sửa và duyệt đăng ngày 20.10.2019 Liên hệ tác giả: Trần Linh Chi; Email: tranlinhchi181@gmail.com 1. ĐẶT VẤN ĐỀ Các học giả Trung Quốc, chẳng hạn Shen Hong Hong (2006), Liang Xue Gen (2008), Chen Guang (2007), Hu Fa Xuan (2008), Liu Yong Jun (2008) đã có rất nhiều nghiên cứu về việc sử dụng bổ ngữ kết quả của lưu học sinh nước ngoài. Từ 3 góc độ là thụ đắc kết cấu, thụ đắc ngữ nghĩa và thụ đắc ngữ dụng, các nhà nghiên cứu đã phát hiện ra các lỗi sai mang tính quy luật trong sử dụng bổ ngữ kết quả của lưu học sinh chủ yếu ở 3 dạng sau: lỗi sai mang tính né tránh, lỗi sai hỗn loạn giữa thức động kết với các hình thức ngữ pháp khác và lỗi sai nội bộ trong thức động kết. Từ thực tế điều tra và phân tích việc mắc lỗi sai thường gặp, mang tính quy luật trong việc sử dụng bổ ngữ kết quả của sinh viên chuyên ngành tiếng Trung Quốc ở trường Đại học Sư phạm Hà Nội 2 (ĐHSP Hà Nội 2), chúng tôi tiến hành tìm hiểu một số đặc điểm, sự khác biệt về loại hình lỗi sai của sinh viên Việt Nam so với sinh viên các nước khác, từ đó tìm ra nguyên nhân dẫn đến những lỗi sai đó và đề xuất các phương pháp giảng dạy thích hợp. TẠP CHÍ KHOA HỌC SỐ 34/2019 75 2. NỘI DUNG Như đã nói, nghiên cứu được thực hiện trên 149 sinh viên, trong đó có 58 sinh viên năm nhất, 49 sinh viên năm hai và 42 sinh viên năm ba bằng hình thức phiếu điều tra. Nội dung điều tra nằm ở việc sử dụng bổ ngữ kết quả trong 04 bài tập. Các bảng biểu dựa trên cơ sở các bảng biểu có liên quan của Wang Qiao Qiao (2010). Giáo trình được sử dụng của trường: 《汉语教程》Yang Qi Zhou chủ biên, gồm 6 quyển. Sinh viên năm thứ nhất bắt đầu học tiếng Trung, trình độ tương đương sơ cấp. Sinh viên năm thứ hai tương đương trình độ trung cấp, và sinh viên năm thứ ba trình độ tương đương cao cấp. Bổ ngữ kết quả (结果补语)lần đầu tiên xuất hiện ở bài 34 《我们都做完》,quyển 2 nên khi tiến hành điều tra sinh viên năm nhất đã học được 8 tháng và đã tiếp xúc với bổ ngữ kết quả hơn 1 tháng. Sinh viên năm hai đã học được 1,5 năm và sinh viên năm ba đã học được 2,5 năm. 2.1. Thực trạng sử dụng sai bổ ngữ kết quả 2.1.2. Loại hình lỗi sai điển hình về bổ ngữ kết quả của sinh viên theo từng năm Chúng tôi sử dụng phần mềm thống kê xã hội học SPSS 17.0 tiến hành mã hóa các đối tượng điều tra. Sinh viên năm nhất đánh số từ 101-158. Sinh viên năm thứ hai đánh số từ 201 đến 249. Sinh viên năm thứ ba đánh số từ 301 đến 342. Trước tiên, tiến hành thống kê số lượng lỗi sai mang tính quy luật trong mỗi bài tập, vì mỗi một câu chỉ khảo sát một bổ ngữ kết quả nên khi tính toán cơ số tỉ lệ lỗi sai của mỗi câu thì sẽ là tích số của số câu nhân với số người mắc lỗi. Bảng 1. Thống kê số lỗi sai của sinh viên các năm Bài tập 1 Bài tập 2 Bài tập 3 Bài tập 4 Tổng Số lỗi Tỷ lệ (%) Số lỗi Tỷ lệ (%) Số lỗi Tỷ lệ (%) Số lỗi Tỷ lệ (%) Số lỗi Tỷ lệ (%) Năm 1 273 47.07 226 77.93 378 46.55 304 87.36 1181 58.18 Năm 2 171 34.90 154 62.86 192 27.99 171 58.16 688 40.12 Năm 3 43 10.24 104 49.52 117 19.90 118 46.83 382 25.99 Kết quả cho thấy tỉ lệ mắc lỗi sai mang tính quy luật của sinh viên năm nhất là nhiều nhất. Sinh viên năm hai và năm ba mặc dù cùng mắc một loại hình lỗi sai nhưng tỉ lệ thấp hơn rất nhiều. Tiến hành phân tích loại hình lỗi sai và số lượng lỗi sai của sinh viên qua các năm, chúng tôi thu được kết quả như sau: 76 TRƯỜNG ĐẠI HỌC THỦ ĐÔ HÀ NỘI Bảng 2. Tỷ lệ lỗi sai của sinh viên năm 1 Loại lỗi sai Né tránh thành 2 phân câu Bỏ sót bổ ngữ kết quả Bỏ sót động từ Bỏ sót tân ngữ Thêm sai động từ Thêm sai bổ ngữ kết quả Thay thế sai bổ ngữ kết quả Số lượng 35 112 55 8 13 16 196 Tỷ lệ 2.96 9.48 4.66 0.68 1.10 1.35 16.60 Loại lỗi sai Thay thế sai phó từ phủ định Sai thứ tự tân ngữ Sai trật từ động từ và bổ ngữ kết qủa Nhầm sang bổ ngữ trạng thái Nhầm sang bổ ngữ khả năng Thiếu trợ từ“了” Không trả lời Số lượng 74 278 12 5 61 25 291 Tỷ lệ 6.27 23.54 1.02 0.42 5.17 2.12 24.64 Bảng 3. Tỷ lệ lỗi sai của sinh viên năm 2 Loại lỗi sai Né tránh thành 2 phân câu Bỏ sót bổ ngữ kết quả Bỏ sót động từ Bỏ sót tân ngữ Thêm sai động từ Thêm sai bổ ngữ kết quả Thay thế sai bổ ngữ kết quả Số lượng 32 92 25 16 17 13 116 Tỷ lệ 4.65 13.37 3.63 2.33 2.47 1.89 16.86 Loại lỗi sai Thay thế sai phó từ phủ định Sai thứ tự tân ngữ Sai trật từ động từ và bổ ngữ kết qủa Nhầm sang bổ ngữ trạng thái Nhầm sang bổ ngữ khả năng Thiếu trợ từ“了” Không trả lời Số lượng 74 177 11 19 48 25 23 Tỷ lệ 10.76 25.73 1.60 2.76 6.98 3.63 3.34 Bảng 4. Tỷ lệ lỗi sai của sinh viên năm 3 Loại lỗi sai Né tránh thành 2 phân câu Bỏ sót bổ ngữ kết quả Bỏ sót động từ Bỏ sót tân ngữ Thêm sai động từ Thêm sai bổ ngữ kết quả Thay thế sai bổ ngữ kết quả Số lượng 15 56 20 8 7 8 50 Tỷ lệ 3.93 14.66 5.24 2.09 1.83 2.09 13.09 Loại lỗi sai Thay thế sai phó từ phủ định Sai thứ tự tân ngữ Sai trật từ động từ và bổ ngữ kết qủa Nhầm sang bổ ngữ trạng thái Nhầm sang bổ ngữ khả năng Thiếu trợ từ“了” Không trả lời Số lượng 8 95 7 24 48 25 11 Tỷ lệ 2.09 24.87 1.83 6.28 12.57 6.54 2.88 TẠP CHÍ KHOA HỌC SỐ 34/2019 77 Kết quả cho thấy loại hình lỗi sai mang tính quy luật qua các năm bao gồm: Né tránh sử dụng bổ ngữ kết quả, tách ra làm 2 phân câu khác nhau; Bỏ sót bổ ngữ kết quả; Bỏ sót động từ; Bỏ sót tân ngữ; Thêm sai bổ ngữ kết quả; Thêm sai động từ; Thay thế sai bổ ngữ kết quả; Thay thế sai phó từ phủ định; Sai trật tự tân ngữ; Sai trật tự động từ và bổ ngữ kết quả; Nhầm sang bổ ngữ trạng thái; Nhầm sang bổ ngữ khả năng; Thiếu trợ từ “了”. Trong đó lỗi sai điển hình nhất là sai trật tự. 2.1.3. So sánh tình hình mắc lỗi sai mang tính quy luật của sinh viên theo từng năm Bảng 5. Thực trạng điểm số của sinh viên các năm Năm Số người Điểm trung bình Sai số chuẩn Chỉ số lệch cơ bản 95% khoảng tin cậy Giá trị nhỏ nhất Giá trị lớn nhất Cận dưới Cận trên Bài tập 1 1 58 5.29 2.616 .343 4.61 5.98 0 10 2 49 6.51 .960 .137 6.23 6.79 4 8 3 42 8.98 .749 .116 8.74 9.21 8 10 Tổng 149 6.73 2.312 .189 6.36 7.11 0 10 Bài tập 2 1 58 1.10 1.071 .141 .82 1.39 0 4 2 49 1.86 .500 .071 1.71 2.00 1 3 3 42 2.52 .594 .092 2.34 2.71 2 4 Tổng 149 1.75 .979 .080 1.59 1.91 0 4 Bài tập 3 1 58 7.48 2.296 .301 6.88 8.09 4 12 2 49 10.08 .786 .112 9.86 10.31 9 12 3 42 11.21 .750 .116 10.98 11.45 10 13 Tổng 149 9.39 2.217 .182 9.03 9.75 4 13 Bài tập 4 1 58 .76 .979 .129 .50 1.02 0 3 2 49 2.51 .711 .102 2.31 2.71 1 4 3 42 3.19 .634 .098 2.99 3.39 2 4 Tổng 149 2.02 1.318 .108 1.81 2.23 0 4 Phần 3 1 58 14.64 4.86 0.64 13.36 15.92 5 25 2 49 20.96 1.79 0.26 20.44 21.47 16 24 3 42 25.90 1.54 0.24 25.42 26.39 23 29 Tổng 149 19.89 5.68 0.47 18.97 20.81 5 29 78 TRƯỜNG ĐẠI HỌC THỦ ĐÔ HÀ NỘI Nhằm kiểm nghiệm tính khác biệt của việc chấm điểm từng câu trong các bài tập mà sinh viên đã làm, chúng tôi tiến hành phân tích việc chấm điểm trong phần 3, bài tập của sinh viên. Mỗi tiêu đề được tính điểm theo hệ nhị phân 0,1, trong đó điểm tối đa của bài 1 là 10 điểm. Tối đa của bài 2 là 5 điểm. Tối đa của bài 3 là 14 điểm. Tối đa của bài 4 là 6 điểm. Tổng điểm của phần 3 là 35 điểm. Từ giá trị trung bình của bảng 5 cho thấy, sinh viên năm ba đạt điểm cao nhất, tiếp theo là sinh viên năm hai và cuối cùng là sinh viên năm nhất. Để kiểm nghiệm về độ tin cậy, tác giả phân tích phương sai đơn nhân tố và thu được kết quả như sau: Bảng 6. Phương sai đơn nhân tố về điểm của sinh viên qua các năm Phương sai Độ tự do Giá trị F Giá trị P Bài tập 1 Giữa tổ组间 334.023 2 53.328 .000 Trong tổ组内 457.238 146 Tổng 791.262 148 Bài tập 2 Giữa tổ组间 49.957 2 39.702 .000 Trong tổ组内 91.856 146 Tổng 141.812 148 Bài tập 3 Giữa tổ组间 374.195 2 77.333 .000 Trong tổ组内 353.228 146 Tổng 727.423 148 Bài tập 4 Giữa tổ组间 161.598 2 123.730 .000 Trong tổ组内 95.342 146 Tổng 256.940 148 Phần 3 Giữa tổ组间 3175.348 2 144.972 .000 Trong tổ组内 1598.934 146 Tổng 4774.282 148 Kết quả cho thấy, điểm số của sinh viên ba năm cho 4 bài tập của phần 3 đều đạt được mức độ tin cậy (p < 0.05); vì thế có thể kết hợp với giá trị trung bình và rút ra kết luận như TẠP CHÍ KHOA HỌC SỐ 34/2019 79 sau: Kết quả điểm của sinh viên năm ba tốt hơn năm thứ hai, kết quả của sinh viên năm thứ hai tốt hơn năm thứ nhất. Kết quả này hoàn toàn phù hợp với giả thuyết ban đầu của tác giả, tức là thời gian học tập bổ ngữ kết quả càng dài sẽ giúp thành tích học tập càng tốt do được tiếp xúc nhiều với bổ ngữ kết quả. Trong phần 2 của phiếu điều tra, tác giả đi tìm hiểu tình hình sử dụng sách lược học tập, thái độ học tập, sách lược giao tiếp, và tiến hành chấm điểm theo thang 5 mức độ của Likert. Sau đó tác giả lại tiếp tục tiến hành phân tích tính tương quan giữa sách lược học tập và kết quả học tập để kiểm nghiệm mối tương quan giữa kết quả học tập và sách lược học tập, trong đó số liệu của phần 2 là giá trị điểm trung bình của mỗi câu hỏi. Kết quả như sau: Bảng 7. Tương quan giữa phần 2 và phần 3 của Phiếu điều tra Phần 2 Phần 3 Phần 2 Pearson Correlation 1 .454** Sig. (2-tailed) .000 N 149 149 Phần 3 Pearson Correlation .454** 1 Sig. (2-tailed) .000 N 149 149 (** Biểu thị chỉ số tương quan đạt độ tin cậy 0.01) Kết quả cho thấy, hệ số tương quan giữa phần 2 và phần 3 là 0,454- đạt được mức độ tin cậy 0,01. Điều này nói lên rằng thành tích học tập, thái độ học tập và sách lược học tập có mối tương quan tỉ lệ thuận. Những sinh viên có thái độ học tập, sách lược học tập và sách lược giao tiếp càng tốt thì kết quả học tập càng tốt. 2.2. Các nguyên nhân mắc lỗi sai 2.2.1. Nguyên nhân chủ quan Ảnh hưởng của tiếng mẹ đẻ Ảnh hưởng của kiến thức có từ trước là một khái niệm của tâm lý học, chỉ những kiến thức, kĩ năng phương pháp và trạng thái đã có ảnh hưởng đến những kiến thức mới, kĩ năng mới học. Ảnh hưởng này chia ra làm hai loại: Ảnh hưởng mang tính tích cực và ảnh hưởng mang tính tiêu cực. Do sinh viên Việt Nam khi bắt đầu học tiếng Trung thì vốn ngôn 80 TRƯỜNG ĐẠI HỌC THỦ ĐÔ HÀ NỘI ngữ tiếng Việt đã vững và thành thạo, do đó theo thói quen, sinh viên sẽ mang những kiến thức mà mình đã có áp dụng vào việc học tiếng Trung. Tuy nhiên, tiếng Trung và tiếng Việt có quy tắc cấu tạo và sử dụng ngôn ngữ khác nhau, vì vậy gây ra các lỗi trong khi học. Trước tiên, tiếng Việt cũng có bổ ngữ, thế nhưng nội hàm lại không giống nhau. Bổ ngữ của tiếng Việt gần giống như tân ngữ của tiếng Trung. Điều đáng chú ý là trong trường hợp biểu thị kết quả động tác thì tiếng Việt dùng bổ ngữ kết quả tất nhiên để biểu đạt kết quả đó. Trong trường hợp động từ không mang tân ngữ, tiếng Trung và tiếng Việt đều sử dụng cụm từ “động từ + từ chỉ kết quả”, tuy tên gọi không giống nhau nhưng cách thức thì giống nhau. Trong trường hợp động từ mang tân ngữ, tiếng Trung sử dụng kết cấu “động từ + bổ ngữ kết quả + tân ngữ” hoặc câu chữ “把” đưa tân ngữ lên trước tức là “把 + tân ngữ + động từ + bổ ngữ kết quả”. Còn trong tiếng Việt lại sử dụng hai hình thức câu tương đương với hai hình thức câu trong tiếng Trung như sau: “động từ + tân ngữ + bổ ngữ kết quả” và “động từ + bổ ngữ kết quả + tân ngữ”. Tuy nhiên, cấu trúc “động từ + tân ngữ + bổ ngữ kết quả” được sử dụng phổ biến hơn và sử dụng như một thói quen ngôn ngữ hàng ngày. Bảng 8. So sánh câu không mang tân ngữ trong tiếng Trung và tiếng Việt Câu tiếng Trung Câu tiếng Việt 我们听完了。 Tác giả nghe xong rồi. 我们 听 完 了 他寄走了。 Anh ấy gửi đi rồi. 他 寄 走 了 我们商量好了。 Tác giả bàn bạc xong rồi. 我们 商量 好 了 Bảng 9. So sánh câu mang tân ngữ trong tiếng Trung và tiếng Việt Câu tiếng Trung Câu tiếng Việt 我们听完今天的课文了。 或(我们把今天的课文听完了) Tác giả nghe xong bài khóa hôm nay rồi 我们 听 完 今天的课文 了 Tác giả nghe bài khóa ngày hôm nay xong rồi 我们 听 今天的课文 完 了 他寄走妈妈给我的钱了。 或(他把妈妈给我的钱寄走了) Anh ấy gửi đi tiền mà mẹ cho tôi rồi 他 寄 走 妈妈给我的钱 了 Anh ấy gửi tiền mà mẹ cho tôi đi rồi 他 寄 妈妈给我的钱 走 了 我们商量好这件事情了。 或(我们把这件事情商量好了) Tác giả bàn bạc xong chuyện này rồi 我们 商量 好 这件事情 了 Tác giả bàn bạc chuyện này xong rồi 我们 商量 这件事情 好 了 TẠP CHÍ KHOA HỌC SỐ 34/2019 81 Ảnh hưởng của kiến thức ngôn ngữ đích Sinh viên Việt Nam trước khi tiếp xúc với bổ ngữ kết quả tiếng Trung đã được học bổ ngữ trạng thái và bổ ngữ khả năng, những kiến thức này khiến cho sinh viên dễ nhầm lẫn khi học và áp dụng bổ ngữ kết quả. Kết quả phiếu điều tra cho thấy rất nhiều sinh viên Việt Nam đều cho rằng “小王没吃完饭就跑出去了” là đúng, còn câu “小王不吃晚饭就不可 出去” là sai. Hiện tượng này nói lên rằng sinh viên đã nắm được hình thức phủ định của bổ ngữ kết quả là “没+ động từ+ bổ ngữ kết quả”, nhưng không để ý tới câu “小王不吃完饭 就不可出去” là câu điều kiện giả thiết và trong câu điều kiện giả thiết thì dùng “不” để phủ định bổ ngữ kết quả. Từ đó dẫn đến việc sử dụng nhầm lẫn bổ ngữ kết quả trong tiếng Trung tạo nên lỗi sai: dùng thay thế sai phó từ phủ định. Một số động từ trong tiếng Trung khi làm bổ ngữ kết quả thì ý nghĩa từ vựng thay đổi, ví dụ như chữ “见”, ý nghĩa cơ bản là “nhìn và thấy kết quả”. Khi từ “见” làm bổ ngữ kết quả dùng sau các động từ cảm quan “看, 瞧, 望, 听, 闻” biểu thị “động tác có kết quả”, có lúc lại dùng sau “遇,碰, 梦”. Hoặc như từ “住”, ý nghĩa cơ bản là “ở” nhưng khi làm bổ ngữ kết quả thì biểu thị ý nghĩa “cố định vị trí của người và vật thông qua động tác”. 2.2.2. Nguyên nhân khách quan Biên soạn giáo trình Giáo trình là tài liệu quan trọng để giáo viên giảng dạy và sinh viên học tập. Giáo trình đang được sử dụng để dạy tiếng Trung ở trường Đại học Sư phạm Hà Nội 2 là 《汉语教 程》, phần giải thích về đặc điểm và cách dùng của bổ ngữ kết quả chưa đầy đủ. Trong giáo trình, phần Hình thức phủ định của bổ ngữ kết quả là “没+ động từ+ bổ ngữ kết quả” và đằng sau bổ ngữ kết quả bỏ chữ “了”. Như thế rất dễ làm cho sinh viên hiểu lầm rằng trong tất cả các trường hợp thì hình thức phủ định của bổ ngữ kết quả đều phải dùng “没”, nhưng trên thực tế có thể dùng “不” để biểu thị ý phủ định trong câu điều kiện giả thiết. Ví dụ, “你不做完不可出去”. Ngoài ra hình thức bài tập có phần đơn điệu khi chủ yếu là các dạng bài điền từ vào chỗ trống và thay thế. Các loại bài tập này có tác dụng giúp sinh viên làm quen với bổ ngữ kết quả, nhưng chỉ sử dụng hình thức bài tập như thế sẽ khiến sinh viên thấy khô khan, không có lợi cho việc nắm bắt quan hệ ý nghĩa giữa bổ ngữ kết quả và động từ, bổ ngữ kết quả và hình dung từ, động từ và hình dung từ + bổ ngữ kết quả. Đối với vài bổ ngữ kết quả trừu tượng như “住”, trong giáo trình chỉ giải thích ý nghĩa ngữ pháp cụ thể của động từ làm tân ngữ mà bỏ qua ý nghĩa trừu tượng của nó. Cụ thể, trong phần giải thích về ý nghĩa ngữ pháp của từ “住”, giáo trình chỉ giải thích là biểu thị ý 82 TRƯỜNG ĐẠI HỌC THỦ ĐÔ HÀ NỘI nghĩa “cố định vị trí của người và vật thông qua động tác”, nhưng từ “住” còn có thể biểu thị “sự tạm dừng, dừng lại, hoặc tĩnh lại của tư duy cảm xúc của con người”. Ví dụ “一句 话, 把他问住了, 当时他就愣住了”, phần giải thích như vậy khiến sinh viên khi sử dụng trong thực tế có xu hướng tránh sử dụng từ “住” mà sẽ tìm một bổ ngữ khác để thay thế. Và đương nhiên ý nghĩa sẽ không tương đương. Phương pháp giảng dạy Khi dạy về bổ ngữ kết quả, giáo viên cần phải so sánh bổ ngữ kết quả với hình thức biểu đạt tương đương trong tiếng Việt, tìm ra các điểm giống và khác nhau, nhấn mạnh cho sinh viên những điểm cần lưu ý. Để làm được điều đó, giáo viên cần nắm vững kiến thức tiếng Việt, hiểu được động cơ và trình độ của sinh viên, đặc biệt cần phải nắm được quy luật học tập của sinh viên. Chỉ như vậy mới có thể đảm bảo được tính hiệu quả của việc dạy học. Áp dụng phương pháp giảng dạy “tinh giảng đa luyện”, có nghĩa là giảng viên sẽ chỉ giảng dạy những điều sinh viên có thể hiểu được và để cho sinh viên có nhiều cơ hội luyện tập, vì kĩ năng ngôn ngữ không phải dạy là biết được, mà phải luyện mới nắm bắt được. Giảng viên cần đưa ra các nhiệm vụ cụ thể cho sinh viên, yêu cầu sinh viên hoàn thành các bài tập liên quan tới bổ ngữ kết quả như: điền vào chỗ trống, ghép hai câu đơn thành câu ghép có sử dụng bổ ngữ kết quả, phán đoán đúng sai, dịch sang tiếng Việt/Trung. Ngoài ra còn cần yêu cầu sinh viên sử dụng các bổ ngữ kết quả đã học vào giao tiếp thực tế. 3. KẾT LUẬN Kết quả phiếu điều tra cho thấy lỗi sai mang tính quy luật của sinh viên năm nhất mang tính điển hình nhất. Loại hình sai phức tạp nhất bao gồm: Né tránh sử dụng bổ ngữ kết quả, tách ra làm 2 phân câu khác nhau; Bỏ sót bổ ngữ kết quả; Bỏ sót động từ; Bỏ sót tân ngữ; Thêm sai bổ ngữ kết quả; Thêm sai động từ; Thay thế sai bổ ngữ kết quả; Thay thế sai phó từ phủ định; Sai trật tự tân ngữ; Sai trật tự động từ và bổ ngữ kết quả; Nhầm sang bổ ngữ trạng thái; Nhầm sang bổ ngữ khả năng; Thiếu trợ từ “了”. (Nghiên cứu này được tài trợ từ nguồn kinh phí Khoa học Công nghệ của trường Đại học Sư phạm Hà Nội 2 cho Đề tài Khoa học cấp trường, mã số C.2018.40) TÀI LIỆU THAM KHẢO 1. Huang Xiao Ying (2008), Nghệ thuật dạy học tiếng Hán đối ngoại trên lớp, - Nxb Đại học Ngôn ngữ Bắc Kinh, Bắc Kinh. 2. Liu Xun (2002), Dẫn luận giảng dạy tiếng Hán đối ngoại, - Nxb Đại học Ngôn ngữ Bắc Kinh, Bắc Kinh. TẠP CHÍ KHOA HỌC SỐ 34/2019 83 3. Liu Yue Hua (2010), Ngữ pháp tiếng Hán hiện đại thực dụng, - Nxb Thương vụ, Bắc Kinh. 4. Lu Shu Xiang (1977), “Nghiên cứu ngữ pháp bằng cách so sánh”, Tạp chí “Dạy học và nghiên cứu ngôn ngữ”, tập 2, - Nxb Đại học Ngôn ngữ Bắc Kinh, Bắc Kinh. 5. Lu Jian Ji (1999), Tuyển tập những suy nghĩ về giảng dạy tiếng Hán đối ngoại, - Nxb Đại học Ngôn ngữ Bắc Kinh, Bắc Kinh. 6. Wang Li (1985), “Tuyển chọn các báo cáo tại Hội thảo giảng dạy tiếng Hán quốc tế lần thứ 1”, Tạp chí “Dạy học và nghiên cứu ngôn ngữ”, tập 4, - Nxb Đại học Ngôn ngữ Bắc Kinh, Bắc Kinh. 7. Xu Zi Liang (2002), Nghiên cứu lý luận tri nhận về giảng dạy tiếng Hán là một môn ngoại ngữ, - Nxb Dạy học Hoa ngữ, Bắc Kinh. 8. Ban Biên tập từ điển Viện Nghiên cứu Ngôn ngữ - Viện Khoa học xã hội Trung Quốc (2005), Từ điển tiếng Hán hiện đại, (tái bản lần thứ 5), - Nxb Thương vụ, Bắc Kinh. A STUDY ON VIETNAMESE STUDENTS’ RESULT COMPLEMENT ERRORS Abstract: Complement of Result is an important and difficult grammar aspect in teaching and learning Chinese. This research used documentary analysis, questionnaire to investigate the current situation of using result complement among 149 students majoring in Chinese Language at Hanoi Pedagogical University No.2. The result showed that standard errors made by the students fell mainly into 4 categories that are “omission”, “wrong replacement”, “wrong adding”, and “wrong order”. Among those, the most common one is “wrong order”, resulting from the negative impact
File đính kèm:
- nhung_loi_sai_thuong_gap_cua_sinh_vien_chuyen_nganh_tieng_tr.pdf