Học Tiếng Anh qua phong tục tập quán

Khi gặp ai đó lần đầu, người Mỹ thường có phong tục là bắt tay (Shake

hands) kể cả đàn ông và phụ nữ.

Họ thường chỉ ôm (Hug) nhau thắm thiết đối với bạn thân hoặc những

người bạn lâu ngày mới gặp lại. Hôn (kiss) không phải là phổ biến, và

đàn ông thường không hôn những người đàn ông khác.

Người Mỹ thường giới thiệu (Introduce) về mình bằng tên và họ (Hello,

I am Sarah Smith) hoặc nếu như không cần trang trọng và ở mức độ thân

thiện, họ chỉ giới thiệu tên (Hi, I am Sarah). Câu đáp trả thông thường

của bạn khi ai đó đã giới thiệu với bạn là "Pleased to meet you."

pdf5 trang | Chia sẻ: jinkenedona | Lượt xem: 1357 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Học Tiếng Anh qua phong tục tập quán, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
HỌC TIẾNG ANH QUA PHONG 
TỤC TẬP QUÁN 
Một vài nét văn hóa ở những nơi công cộng của người Mỹ 
*Gặp gỡ (The Meeting) 
Khi gặp ai đó lần đầu, người Mỹ thường có phong tục là bắt tay (Shake 
hands) kể cả đàn ông và phụ nữ. 
Họ thường chỉ ôm (Hug) nhau thắm thiết đối với bạn thân hoặc những 
người bạn lâu ngày mới gặp lại. Hôn (kiss) không phải là phổ biến, và 
đàn ông thường không hôn những người đàn ông khác. 
Người Mỹ thường giới thiệu (Introduce) về mình bằng tên và họ (Hello, 
I am Sarah Smith) hoặc nếu như không cần trang trọng và ở mức độ thân 
thiện, họ chỉ giới thiệu tên (Hi, I am Sarah). Câu đáp trả thông thường 
của bạn khi ai đó đã giới thiệu với bạn là "Pleased to meet you." 
Trừ khi người đó giới thiệu bằng danh và họ (Mr/Ms Smith), bạn nên gọi 
họ bằng tên. Thông thường trong công việc và xã hội, người Mỹ thường 
gọi nhau bằng tên. 
Tuy nhiên, bạn nên gọi các giáo sư trong các trường đại học bằng chức 
danh và họ (ví dụ: Professor Smith), trừ khi họ cho phép hoặc yêu cầu 
bạn gọi họ bằng tên. 
 * Nói chuyện qua điện thoại (A talk on the phone) 
Người Mỹ thường trả lời qua điện thoại bằng việc nói "Hello". Nếu bạn 
gọi về vấn đề công việc, người trả lời điện thoại thường bắt đầu bằng tên 
công ty và tên của họ sau đó. Nếu bạngặp ngay người mình cần thì chỉ 
cần nói Hello và tên của mình. Nếu không, bạn nên hỏi người trả lời 
điện thoại một cách lịch sự "May I speak with George Brown please?" 
Đa số người Mỹ thường có máy trả lời điện thoại tự động 
(Answerphone) ở nhà. Đồng thời, đa số các công ty thường có các tin 
nhắn bằng giọng nói (Voice mail service) cho nhân viên của mình do đó 
bạn có thể để lại tin nhắn. Hãy nói tên họ của bạn rõ ràng và để lại số 
điện thoại để họ có thể gọi lại cho bạn. Các tin nhắn nên ngắn gọn và đi 
thẳng vào vấn đề. 
* Nhà hàng (Restaurant) 
Tất cả các nhà hàng của Mỹ đều chấp nhận thanh toán bằng tiền mặt 
(Cash), và hầu hết các quán (thậm chí cả các quán ăn nhanh (Fast food)) 
đều chấp nhận thanh toán bằng thẻ tín dụng (Credit card). Một vài nhà 
hàng chấp nhận ATM (Automatic teller machine). Hầu như không có 
nhà hàng nào chấp nhận thanh toán bằng séc (Check). 
Thông thường một số nhà hàng đông bạn sẽ phải chờ để có chỗ. Có rất 
nhiều nhà hàng đông không chấp nhận viêc đặt chỗ trước (to reserve a 
table) hoặc chỉ chấp nhận đặt chỗ cho những tiệc lớn hoặc nhiều người 
(ít nhất là 6 người). Ở những nhà hàng như vậy, vào các tối cuối tuần sẽ 
rất đông, bạn có thể phải chờ đến 1 tiếng đồng hồ. Tuy nhiên, các nhà 
hàng có quy mô lớn và trang trọng sẽ chấp nhận đặt chỗ trước. 
Rất nhiều nhà hàng ở Mỹ (trừ quán ăn nhanh) được cấp bằng để uống 
rượu. Rượu và bia (Wine & Beer) luôn luôn có sẵn, một số nhà hàng có 
loại rượu mạnh như vodka hoặc whisky. Người Mỹ thông thường không 
uống các loại rượu mạnh, nhưng số đồ uống của họ thì có tới vài trăm, 
rất đa dạng. Các nhà hàng có đồ uống độ cồn cao thường được gọi là 
quầy bán rượu (Bar). Độ tuổi được phép uống rượu của Mỹ là 21. Do đó 
nếu trông bạn có vẻ trẻ thì hãy chuẩn bị sẵn sàng giấy tờ như giấy phép 
lái xe (Driving license) hoặc chứng minh thư (Identity card = ID card) 
để chứng minh cho họ là bạn đủ tuổi để uống rượu. 
* Tiền boa (Tipping) 
Có một số tình huống mà bạn luôn luôn phải chuẩn bị tiền boa. Tình 
huống thường xuyên nhất là đi ăn nhà hàng. Các nhà hàng ở Mỹ không 
tính tiền dịch vụ (The price of the service) do đó các khách hàng đều 
phải để lại tiền boa cho người phục vụ. Họ thường để lại tiền boa khoảng 
15% tổng số tiền thanh toán của hóa đơn, hoặc 20% nếu thấy dịch vụ ở 
nhà hàng đó tốt. Nếu dịch vụ ở đó bất thường rất tồi tệ thì bạn có thể trả 
10% cho dịch vụ. 
Các tình huống khác mà bạn cũng phải trả tiền tip đó là cắt tóc (Hair 
cut), đi tắc xi (Take a taxi), boa cho người mang hành lý (Porter) hoặc 
người phục vụ ở quầy rượu (Bartender). Thông thường luật là 15% tổng 
số tiền thanh toán trên hóa đơn. Trong trường hợp không có hóa đơn, 
bạn có thể boa cho họ tùy theo, nhưng ít nhất là từ 1 đến 5 đô la. 
* Hút thuốc (Smoking) 
Hút thuốc không phải là một hiện tượng phổ biến ở Mỹ như các nước 
khác. Nói chung, người Mỹ hút thuốc ít hơn người châu Âu và ít hơn 
hẳn người châu Á. Do đó hút thuốc hầu như không được dân Mỹ chấp 
nhận. 
Hút thuốc bị cấm ở rất nhiều nơi như các khu công sở (Office), các dịch 
vụ chuyên chở dân dụng (máy bay), cửa hàng (Store), nhà hát (Theater), 
rạp chiếu phim (Cinema), trường học (School) và các dịch vụ công cộng 
(Public Service). Nếu như bạn đang ở trong tòa nhà thì bạn không nên 
hút thuốc trừ khi tòa nhà đó có chỗ dành riêng cho người hút thuốc. Các 
nơi cho phép hút thuốc như quán rượu (Bar), hộp đêm (Nightclub), một 
số nhà hàng. Nếu nhà hàng cho phép hút thuốc, họ sẽ để dành một nơi 
riêng cho những người muốn hút. Nếu bạn đi cùng với một người khác, 
thậm chí cả ở ngoài trời, cách lịch sự nhất là hỏi họ có ngại không nếu 
bạn muốn hút thuốc. 
Tuổi được phép hút thuốc ở Mỹ là 18. Nếu bạn mua thuốc lá hoặc các 
sản phẩm tương tự và trông bạn trẻ, người bán hàng chắc chắn sẽ hỏi 
tuổi và bạn phải chứng minh bạn hơn 18 tuổi để được mua hàng và hút 
thuốc. 

File đính kèm:

  • pdfhoc_tieng_anh_qua_phong_tuc_tap_quan_9349.pdf
Tài liệu liên quan